Thứ Hai, 31 tháng 3, 2008

Thảm Sát Mậu Thân . Ai! là kẻ chủ mưu gây tội ác.

Hoàng Sơn - www.ddcnd.org

Kẻ cướp có luật lệ của kẻ cướp và chiến tranh cũng thế, tuy nó là bữa tiệc xương máu tàn khốc, nhưng nó cũng đặt ra một thứ luật lệ riêng của nó. Chẳng hạn như trong thế chiến thứ nhất, người ta qui định sau mỗi trận đánh, tổ chức hồng thập tự sẽ giương cờ trắng yêu cầu hai bên ngừng bắn, để họ thu dọn chiến trường, cứu chữa cho những người bị thương, đó là luật lệ của chiến tranh thể hiện tính nhân đạo thuần tuý.

Luật lệ chiến tranh còn qui định các bên tham chiến, tránh giao tranh ở nơi có dông dân cư sinh sống, cấm được giết hại thường dân trong mọi trường hợp. Cấm huy động phụ nữ có thai tham gia quân đội hoặc trực tiếp cầm súng.Cấm huy động trẻ em dưới 16 tuổi tham gia chiến tranh. Tôn trọng ngừng bắn khi có sự thoả thuận ngừng bắn giữa hai bên tham chiến vv…

Nhưng khi nói đến chiến tranh Việt Nam, người ta liên tưởng đến sự tàn bạo không khoan nhượng, một mất một còn giữa hai kẻ đối địch nhau, không có một thứ luật lệ nào được áp dụng cho cuộc chiến ? không có hai chữ “nhân đạo” dành cho phía bên kia trong chiến tranh, mà họ tìm mọi cách mọi thủ đoạn để giành chiến thắng. Đó là suy nghĩ và học thuyết của những kẻ bạo tàn mất hết tính người trong việc tiến hành cuộc chiến tranh bẩn thỉu tại Việt Nam cách đây hơn 40 năm về trước.

Những kẻ chủ mưu trong cuộc chiến tranh đã tận dụng mọi thủ đoạn và cơ hội bẩn thỉu nhất, đê tiện nhất để đoạt được phần thắng. Mà điển hình là biến cố Mậu Thân cách đây tròn 40 năm, còn theo cách tuyên truyền của kẻ gây chiến, thủ phạm gây lên tội ác đó mà chúng đặt cho cái tên mỹ miều là cuộc “Tổng tiến công tết Mậu Thân lịch sử”.

Phải, sự kiện tết Mậu Thân sẽ đi vào lịch sử dân tộc không phải là niềm tự hào chống quân xâm lược như CSVN đã từng rêu rao, mà nó như một vết nhơ, một nỗi đau không thể xoá nhoà về tội ác giết hại chính đồng bào mình mà thủ phạm không ai khác chính là đảng CSVN gây ra. Không những vậy rồi đây CSVN sẽ phải trả lời trước toà án LaHay về tội ác đã gây lên tại Huế năm 1968, như một tội ác chống lại loài người.

Bốn mươi năm đã qua đi. Nhưng dấu tích của tội ác thì lịch sử không thể nào xoá lấp được, kí ức hãi hùng về những vụ thảm sát, những bức ảnh, những nhân chứng là một bằng chứng không thể chối cãi.

Hình ảnh những người dân vô tội bị hành quyết một cách man rợ đã cho ta thấy bộ mặt ghê tởm của loài ác thú đội lốt cộng sản. Những trẻ em vô tội, những ngưòi già, phụ nữ bị giết hại maĩ mãi là một bằng chứng không thể chối cãi cho một tội ác trời không dung đất không tha. Chúng đã không từ thủ đoạn dã man nào để gíêt hại những người dân tay không tấc sắt, bằng những hình thức giết người dã man nhất, trói họ bằng dây kẽm gai, giết họ bằng cách dùng cuốc, báng súng đập vào đầu vỡ so nạn nhân, dí sát súng bắn vào đầu nạn nhân để hành quyết dã cho thấy mức độ ghê tởm của cuộc thảm sát đó vv.. .

Mười chín (19) hố chôn tập thể…Hố ít nhất năm bảy người, hố nhiều nhất lên tới gần ngàn người. Tất cả là 5.800 bộ hài cốt được tìm thấy với đủ các chứng tích về nhân thân, từ bộ quần áo cho tới những dụng cụ cá nhân, từ bức thư của cha cố cho tới những kỷ vật lứa đôi, những cặp sách, những đôi dép…của cụ già cho tới những em bé. Từ những người phụ nữ(chắc chắn có những người có thai) cho đén những em học sinh, sinh viên tuổi đời con trong trắng đã là nạn nhân trong ngày mùng 1 tết bi thương đen tối đó.

Cho đến nay con số những người bị chết và mất tích là bao nhiêu? Chưa có ai chính thức công bố.

Với những lời kể của các nhân chứng sau 40 năm, đã tái hiện cho chúng ta thấy một bức tranh khủng khiếp nhất về tội ác.Máu lửa ngập tràn… bầu không khí tang thương giết chóc bao trùm lên cố đô trong 26 ngày nằm trong tay những kẻ mệnh danh “cứu nước”! Ra thế họ cứu nước là thế này đây! Từng bầy từng đoàn người được phân tách do danh sách của những cán bộ “cứu nước”nằm vùng lập lên để phân loại. Ai là Việt Gian phản động có nợ máu với cách mạng, sẽ được đưa ra xét xử và được cách mạng cách cho cái mạng luôn tại nơi xét xử. Ai là kẻ có quan hệ làm việc với nguỵ quyền được tập trung để nghe huấn thị, rồi đưa đi học tập cải tạo rồi đi luôn …mãi không về.

Cái thảm trạng và không khí khủng bố bắt bớ bao trùm lên một cố đô nghiêm tráng.Những tiếng la hét… những tiếng van xin kêu cứu..như cứa vào lòng chúng ta. Những tiếng nổ chát chúa vang lên từng ngõ xóm, từng nhà thờ chua chiền vv..Đâu đâu cũng ngập tràn sinh khí chết chóc.

Nhất là những cha đạo và tầng lớp giáo dân, thành phần “thuốc phiện” mà chúng ghét nhất, là nạn nhân chính chiếm số lượng nhiều nhất của vụ thảm sát Huế năm xưa. Tuy là lớp hậu sinh, còn nhỏ khi xảy ra biến cố Mậu Thân, nhưng người viết bài này đã từng được nghe những dũng sĩ “diệt Mỹ” khi đó kể lại thành tích của bộ đội mình (trong đó có mặt người kể) trong cuộc tổng tiến công tết Mậu Thân. Sau khi chiếm được thành phố và thực hiện việc bắt bớ bắn giết tàn sát dân lành, chúng xông vào các nhà thờ chùa chiền, nơi những người dân đang chạy trốn trong đó. Chúng đã dã man hãm hiếp tập thể một phụ nữ trong nhà thờ Phú Cam, Phú Bài gì đó. Chúng hãm hiếp chị cho đến chết, chưa dừng lại ở đó hắn còn say sưa kể đã dùng lưỡi lê đâm và khoét cửa mình chị, xẻo đầu vú chị một cách lạnh lùng ghê rợn…. Trước khi rút đi chúng còn không quên gài một quả “mỏ vịt” đã tháo chốt rồi găm dưới bụng chị, với âm mưu ghê tởm nhằm xoá sách dấu vết tội ác chúng gây ra .Thật là khủng khiếp! Tội ác chất chồng tội ác! Chính một số người đi bộ đội thời đó đã kể cho tôi, họ được lệnh cấp trên hạ sát triệt hạ cả một thôn ấp, khi người dân không chịu đi theo bộ đội bắc Việt, mà còn có ý định chạy theo quân “nguỵ”.

Vậy ai! Ai là kẻ chịu trách nhiệm chính về tội ác này??? Có những người do không suy xét nhìn nhận thấu đáo, hay vô tình bào chưã cho tội ác, cho rằng đây không phải là lỗi cố ý, không phải là chủ trương của bọn đầu sỏ Hà Nội, rằng do tình thế bức bách phải giữ bí mật lên cấp dưới đã tự ý gây ra thảm trạng này!vv và vv.

Xin thưa! Không có một lời biện minh nào cho thủ phạm khi mà chúng ta đi sâu vào xem xét caí nguồn gốc tội ác nó bắt nguồn từ đâu!

Chúng ta, những người Việt Nam ai cũng biết, sự thiêng liêng trang trọng của mọi người, mọi gia đình VN đối với ngày tết cổ truyền dân tộc. Trong những ngày đó, mọi người dù đi đâu làm gì?dù vất vả giàu nghèo, dù còn nhiều bất đồng mâu thuẫn, không bằng lòng nhau trong cuộc sống hàng ngày, thậm chí trong các cuộc chiến tranh dẫu cho có khốc liệt đến bao nhiêu, chưa một kẻ bạo tàn nào cho dù đó là ai. Hitle cũng còn phải ngưng chiến (để nhân dân và quân sĩ hai bên tận hưởng ngày lễ Noen trong trận chiến vòng cung Kuoc-So- Stalingrát)

Vuợt lên trên tất cả mọi vấn đề còn đang tạm thời ngổn ngang bề bộn, để hướng về ngày tết cổ truyền thiêng liêng đó cho dù là ai đi chăng nữa, cũng không nỡ nói nặng lời với nhau trong ba ngày tết, nhất là ngày mùng một đầu năm mới thiêng liêng. Vậy mà có một người cùng với một nhóm cộng sự của ông ta, dã bất chấp tất cả đạo lý, bất chấp tất cả tính người và luật lệ của chiến tranh, để dắt tay nhau đi vào lịch sử của dân tộc như những tên tội đồ dã man nhất! Người đó chính là ông Hồ Chí Minh!

Có ai ngờ lời chúc đầu năm mới của ông ta gửi tới đồng bào cả nước (trong đó có đồng bào MN), lại là hiệu lệnh của tên đồ tể ra lệnh khai hoả… bắn ..giết….dã man chính những người ông ta vừa chúc tết xong… những người mà trước đó chưa đầy năm phút ông ta còn gọi là ĐỒNG BÀO*. Có ai ngờ sau đó hàng ngàn đồng bào trong “traí tim” ông ta, đã bị ông ta cướp đi mạng sống một cách oan khuất, đau thương nhất.

Bất kỳ kẻ nào cho dù không trực tiếp nhúng tay vào tội ác, nhưng tội ác gây ra vào thời kẻ đó đang đứng đầu bộ máy chiến tranh thì kẻ đó phải chịu trách nhiệm. Huống hồ ông ta là người trực tiếp phát lệnh, thì không có lời biện minh nào cho tội ác mà ông ta đã gây lên. Kẻ chịu trách nhiệm chính trong vu thảm sát Mậu Thân ở Huế năm 1968 không ai khác chính là ông ta. Tên của ông ta sẽ được nêu đích danh và đứng đầu trong danh sách những tên đồ tể đã giết hại gần 6 nghìn đồng bào Huế.

Những chứng lý và suy cho cùng nguồn gốc nảy sinh ra thảm hoạ đó, là do chính ông ta là người phát động và phải chịu trách nhiệm. Ông ta không xứng đáng với tên gọi Nguyễn Ái Quốc mà lịch sử phải cải tên cho ông ta là Nguyễn Sát Quốc, cho đúng với tội danh của ông ta thì đúng hơn.

Cho đến nay con số những người bị chết và mất tích trong vụ thảm sát Mậu Thân là bao nhiêu? Chưa có ai chính thức công bố? Cho đến nay, sau tròn 40 năm vụ thảm sát kinh hoàng, vẫn chỉ là những bức ảnh, vẫn chỉ là những bài báo lên án hành động tội ác đó. Chỉ còn lại rất ít nhân chứng sống bằng da bằng thịt, chứng kiến sự kiện Mậu Thân bi thảm. Thử hỏi sau mười mười lăm năm nữa, những nhân chứng mất đi sẽ ra sao nếu chúng ta đưa lũ khát máu ra ánh sáng nhân loại.

Cho đến nay những nạn nhân của tội ác đó vẫn đang phải ngậm ngùi nơi chín suối. Chưa một ai, chưa một tổ chức nào kể cả chính phủ Việt nam cộng hoà xưa kia, phải có trách nhiệm tố cáo tội ác này trước toàn thế giới, phải có trách nhiệm đưa vụ thảm sát này ra trước toà án LaHay, nhưng họ đã không làm được việc đó và ngày nay, những người Việt có lương tri, những tổ chức đân chủ hải ngoại và những người thân của họ cũng không làm được việc đó! Những việc đáng ra họ phải làm, họ phải thay mặt những người dân vô tội bị chết oan khuất nói lên tiếng nói đau thương, gióng lên hồi chuông kêu gọi toàn thể nhân loại biết đến sự kiện đau lòng đó như một tội ác không thể tha thứ!

Táng tận lương tâm và bỉ ổi hơn nữa, những kẻ gây lên vụ thảm sát Mậu Thân năm xưa đã không hề tỏ ra ăn năn hối lỗi, không hề thấy lương tâm cắn dứt. Nay vẫn khua chiêng gõ trống rầm rĩ, dựng dậy cái kỷ niệm dã man năm xưa, như một chiến công oai hùng nhằm lấp liếm xóa nhoà tội ác. Chúng đã xúc phạm những nạn nhân đã bị giết hại, chúng đã xúc phạm thân nhân họ, những người đang sống và lương tri tiến bộ trên thế giới.

Chúng đã cố tình che giấu sự thật nghiệt ngã đó. Nhưng còn những người lính bắc Việt năm xưa đã theo lệnh của chỉ huy, sả súng bắn vào những người dân vô tội họ nghĩ gì đây? Họ không ân hận và đau xót, lương tâm họ không day dứt hay sao?

Tội ác không thể nào bôi xoá, mong các anh hãy tỉnh ngộ, dũng cảm nhận lỗi trước lịch sử, trước nhân dân, cho lòng mình thanh thản. Suy cho cùng các anh cũng chỉ là nạn nhân cho một cuộc chiến huyng đệ tương tàn bẩn thỉu do những cái đầu bệnh hoạn hiếu chiến ở Ba Đình là chủ mưu gây ra. Đồng thời trong mỗi chúng ta phải ghi xương khắc cốt tôị ác này, cũng như có trách nhiệm tố cáo tội ác này trước dư luận thế giới bằng những hành động cụ thể. Nhắc nhở con cháu chúng ta không quên tội ác này, coi nó như dấu tích của tội ác, để mãi mãi tránh không bao giờ tội ác được diễn ra trên mảnh đất Việt Nam thân yêu của chúng ta.

Nhân đây tôi được biết nhân kỳ niệm 40 năm cuộc thảm sát Mậu Thân, đồng bào hải ngoại ở nhiều nơi trên thế giới đã tổ chức kỷ niệm, lên án tội ác dã man của đảng CSVN. Cộng đồng hải ngoại ở Huston đã thành lập một uỷ ban để tổ chức kỷ niệm. Nhưng việc lập lên một uỷ ban không phải chỉ để duy nhất mục đích tổ chức kỳ niệm, mà phải làm sao phải lập lên một uỷ ban có chức năng và nhiệm vụ rộng hơn là thu thập và điều tra tội ác thảm sát Mậu Thân nhằm mục đích đưa vụ án ra trước toà án LaHay để kiện CSVN tội ác diệt chủng chống lại loài người, như Satdan Hutsein đã từng phạm tội thảm sát người Kuts ở miền bắc I Rắc, bị toà án xét xử cách đây hơn 1 năm.

Hôm nay! Nhân sự kiện 40 năm, xảy cuộc thảm sát Mậu Thân! Trước giờ phút giao thừa thiêng liêng, tôi xin đề nghị mọi người Việt Nam đang sống ở bất kỳ đâu trên thế giới, không phân biệt thành phần, giai cấp, không hận thù, hãy cùng nhau thắp một nén nhang tưởng nhớ vong linh những người đã khuất! Xin hãy dành một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến những người xấu số, những người dân vô tội, nhưng cụ già, trẻ em, phụ nữ và những người bạn không may của chúng ta trong vụ thảm sát tết Mậu Thân…….!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Việt Nam - Ngày 3/2/2008

*Có lẽ đây là trường hợp duy nhất trên thế giới cho tới nay về sự tráo trở lật lọng và bạo tàn như vậy! Xin hãy ghi lại sự kiện hy hữu này làm đề tài độc nhất vô nhi này vào

Không có nhận xét nào: